Sơ lược về Thời kì Phục Hưng

Ảnh của Antonio Filigno trên Pexels.com

Thời kì Phục hưng, đã làm sống lại những ý tưởng của thời kì Hi Lạp - La Mã cổ đại, đã lan rộng ở Châu Âu vào thế kỉ XV và XVI. Dựa trên một tinh thần quan sát đầy mới mẻ và mang đậm tính khoa học, hội hoạ và điêu khắc trở nên thật và giống với tự nhiên hơn. Các nghệ sĩ đã rời bỏ thế giới tâm linh của những tiền nhân thời kì trung cổ mà hoà mình vào một thế giới thực tại phối cảnh ba chiều.

Phục hưng bắt đầu ở Ý nơi mà những ông chủ ngân hàng và thương buôn giàu có đặt những bức hoạ, tượng và tranh tường cho nhà thờ và cung điện của họ. Về hội hoạ, cơ thể người trở nên giống thực hơn và những bức tượng điêu khắc khoả thân dựa trên những nghiên cứu giải phẫu học. Sự phát triển tranh sơn dầu cho phép các nghệ sĩ vượt qua giới hạn về kĩ thuật vẽ dựa trên màu keo lòng đỏ trứng, và có thể áp dụng việc sử dụng nhiều tầng màu chồng lên nhau. Ở Flandres và Đức, nghệ sĩ đã tạo ra tranh thờ đỉnh cao và tranh chân dung gần với thực tế. Khác với các chủ đề tranh còn lại, phong cảnh tự nhiên lại được miêu tả một cách thiếu chi tiết. Trong những năm 1520, chủ nghĩa Kiểu cách Maniérisme, một phong cách giả tạo định hình bởi sự cường điệu trong dáng đứng, màu sắc và phối cảnh. Trong cùng thời kì, nghệ thuật cũng phát triển ở Châu Á. Dưới triều đại Minh, nghệ sĩ trung quốc đã vẽ những bức tranh thủy mặc về phong cảnh rộng lớn, kết hợp hoa và chim. Các bức tranh chứa nội dung tự sự tô điểm cho thư pháp. Ở Nhật, các bức tranh dùng mực mang tính chất gợi hình và các bức bình phong được trang trí mạ vàng biểu lộ sự ảnh hưởng của văn hoá thiền.

-- Histoire de l'art en images, Andrew Graham-Dixon --

Nhận xét