Phục Hưng Ý

Lần đầu tiên kể từ thời kì Hi lạp - La mã, hội hoạ đã tạo ra một ảo ảnh đầy thuyết phục về không gian ba chiều, với những hình tượng nhân vật theo tỉ lệ lý tưởng, từng đường nét tạo ra những cảm xúc chân thật, kết cấu bền vững trong một cấu trúc không gian hợp nhất. Trong khi người Florence phát triển một cách tiếp cận khoa học với nghệ thuật, người Venice mê mẫn những màu sắc tuyệt hảo từ tranh sơn dầu.

Nguồn gốc và ảnh hưởng

Ý tưởng phục hưng đến từ nhà thơ Ý Pétrarque. Ông chia lịch sử thành nhiều giai đoạn: thời kì vàng của cổ đại, thời kì u tối sau sự sụp đổ của đế quốc La mã, và thời kì hiện đại của ông khi những giá trị cổ đại cần được hồi sinh. Mặc dù những văn bản cổ điển đóng một vai trò quan trọng trong suốt thời kì trung cổ, Pétrarque đã thuyết phục chính mình và những người cùng thời rằng họ phải làm sống lại những lý tưởng và những suy nghĩ của người Hi lạp và La mã sau một thời kì trì trệ về văn hoá. Song song với tiến trình hồi sinh trong tâm thức này, nền kinh tế của những thành bang Ý có sự thay đổi: vào năm 1400, chủ nhà băng và thương buôn trở thành những công dân đầy quyền lực. Trái ngược với giới quý tộc được thừa hưởng sự giàu có và vị trí xã hội, tầng lớp trung lưu mới phải tranh giành vị thế xã hội cho bản thân. Thay vì bị ảnh hưởng bởi cái chết không thể tránh khỏi trong tương lai và sa đà vào cuộc sống ở thế giới bên kia, họ tự hào về đóng góp của họ cho xã hội và tự tạo cho mình một nền tảng học thức về luật lệ la mã, về nghệ thuật hùng biện và triết học. Sự thay đổi văn hoá này đã định hình chủ nghĩa nhân loại vào thế kỉ XIX.

Chủ đề

Cơ đốc giáo phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết và câu chuyện tôn giáo tiếp tục trở thành những chủ đề chính trong nghệ thuật. Những chỉ trích về sự suy đồi của giáo hội Thiên Chúa vào thế kỉ 16 dẫn đến sự xuất hiện của Cải cách kháng nghị. Từ giữa thế kỉ 15, các bức tranh chân dung mang những giá trị mới cho những cá nhân. Những nhà bảo trợ nghệ thuật sưu tập đồng thời những tác phẩm theo chủ đề thần thoại để trang trí cho nơi ở của họ.

Phong cách và kĩ thuật

Tranh và điêu khắc trở nên thực hơn, gắn liền với việc miêu tả thực tại hơn là biểu tượng hoá thực tại, như là hội hoạ trung cổ. Việc khám phá ra những luật phối cảnh cho phép hội hoạ hợp lí hơn, có hiệu ứng độ sâu và tỉ lệ được dựa theo toán học. Việc sử dụng tranh dầu giải phóng hoạ sĩ khỏi những quy tắc khi dùng màu keo lòng đỏ trứng, tránh được việc bị khô quá nhanh của kĩ thuật này.

Ảnh của Maegan White trên Pexels.com

Đỉnh vòm nhà thờ Brunelleschi. Đỉnh vòm khổng lồ của nhà thờ thành phố Florence được xây dựng giữa 1417 và 1436. Một kiệt tác kiến trúc và là một biểu tượng văn hoá của thành phố.

The Dead Christ Supported by an Angel - Antonello da Messina (1475-1478, Madrid, bảo tàng Prado).
Hoạ sĩ đã sử dụng tranh sơn dầu để tạo thêm không khí ảm đạm cho cảnh tượng về cái chết của Chúa. Tranh sơn dầu đã ảnh hưởng sâu rộng đến nghệ thuật vẽ tranh của vùng Venise.
Chi tiết: Khuôn mặt sầu não của thiên thần, đôi mắt u buồn, giọt nước mắt lăn trên má, tạo ra biểu cảm thống khổ tang tóc.

-- Histoire de l'art en images, Andrew Graham-Dixon --

Đọc thêm: Sơ lượt về Thời kì Phục Hưng

Nhận xét